Hiện tâm hồn con hỗn loạn,
khi con không còn hướng về Người.
Lạy Chúa! Người thông suốt mọi việc,
Ngược lại con xa lánh người
và muốn sống thế giới riêng mình
Lòng nhân từ người hướng dẫn, cảm hóa hồn con.
Trái lại con phủ nhận tất cả
và trách người để con sầu khổ
Con khép kín tâm hồn
và nhắm mắt làm ngơ trước tình yêu Chúa…
Nhưng con khấn lạy Chúa
Xin người đừng lánh xa con
Hãy để sự dịu dàng, nhân ái nảy nở trên môi con.
Ðồng thức tỉnh con trong lâu đài tràn ngập gai góc, tỵ hiềm.
Hãy rèn luyện lưỡi gươm tình ái trong cơn mộng mị con
Ðể con nên lưỡi cầy của sự linh thị
Niềm giao động tận hiến với linh hoạt,
cho tâm hồn con an hưởng trong Chúa
Ðặng quốc Thanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét