Thủy ơi,
Có lẽ chị là người sau cùng chúc mừng bổn mạng em đâỵ Nhưng nhờ chậm chạp
mà chị được thưởng thức những vần thơ tuyệt vời của anh Gioakim:" Bài thơ Đêm
Noel" đọc lên sao mà dễ thương quá, rồi thì thơ của Duy Hân, của anh Thanh Sơn
và nhất là bài thơ Người Chứng Nhân của anh Sướng.
Hôm nay nghe và xem SS Thơ
của Duy Hân được dệt nhạc qua bản "Giáng Sinh Bản Thượng" của a/c Trung Quý. Mỗi
lần nghe bản nhạc này chị lại nhớ quê quay quắt, nhớ từng bản thôn của người dân
tộc...Lúc còn nhỏ, có lần bố đưa chị đến một làng thượng trong dịp Noel cùng với
vị cố Tây, nhìn người thượng múa quanh đống lửa... nhạc chiên cồng hòa với tiếng
tíc tắc của ánh lửa hồng bắn lên không trung... Nhìn dòng suối êm đềm lượn quanh
uốn khúc...Bầu khi vừa linh thiêng vừa thanh bình giữa núi rừng Cao nguyên đã để
lại trong trái tim non nớt của chị một sự an bình cho đến mãi bây giờ mỗi lần
nghe nhạc Tây nguyên chị đều hình dung được cái ngày của mấy chục năm trước để
có một chút gì để nhớ để thương! Cám ơn Trung Quý đã nhắc nhớ cho vp qua bản
nhạc Giáng Sinh Bản Thượng .
Thủy ơi, khi đọc bài thơ của anh Sướng:" Người Chứng Nhân", càng đọc, chị
càng thấy thật rõ nét của vị "Thánh Gioan Tiền Hô" Khiêm nhường, đơn sơ trong
cách sống, nhất là từ bỏ mọi vinh quang trần thế, sống ẩn dật để dọn mình làm
chứng nhân cho Đấng Cứu Thế...Qua đời sống của em, chị cũng đã có cảm nhận về
em, mặc dù thể lý em không khỏe như mọi người nhưng em đã cố gắng từng ngày
tháng để giúp đỡ những anh chị em khuyết tật cần nâng đỡ. Sống chứng nhân giữa
giòng đời trong một môi trường khá đặc biệt...Chị cảm phục vì em biết cho đi
chính bản thân em!
Qua lời chuyển cầu của Thánh Lucia, xin Chúa thêm sức khỏe cho em để ngày
ngày em còn giúp đem niềm vui, đem niềm tin cho những anh chị em khuyết
tật.
Cầu cho nhau .
vp
Để theo chân mọi người, tôi cũng xin trình làng một bài thơ:
NGƯỜI LÀM
CHỨNG
Ông đã đến một đời
làm chứng tá
Cả cuộc đời là hạt
lúa thối đi
Mặc thế gian thù
địch, mặc khinh khi
Ông đã sống như
người ngoài cõi thế!
Cũng xác thịt, lẽ
nào là chuyện dễ
Không thích ngon,
chẳng biết đẹp, biết vui?
Ngước mắt lên thua
kém chẳng ngậm ngùi?
Chẳng một chút gì
sao Ngài Tẩy giả!
Cả một đời là ngược
xuôi tất tả
Bỏ đời mình làm nhân
chứng hăng say
Chỉ che thân ăn tạm
sống qua ngày
Để dọn mình làm
chứng nhân thành tín
Ai bỏ mình mà không
từng bịn rịn!
Chưa từng nghe tiếng
oán thán con tim
Nếm nỗi đau cơn hấp
hối im lìm
Và dần chết giữa
tuổi đời hừng hực
Ông đã đến như đuốc
hồng rừng rực
Làm Tiền-hô cho Chúa
giữa nhân gian
Rồi lụi khi Dương(*)
tỏa khắp mây ngàn
Người làm chứng(**)
tuyệt vời cho nhân thế.
**************************
Giu-se Nguyễn Văn
Sướng
(*)
Vầng Dương (Chúa Giê-su)
(**) Gio-an
Tẩy-giả
Cám ơn bài thơ dễ thương của anh Sâm.
Xin chia sẻ cùng cả nhà Slideshow "Giáng Sinh Bản Thượng"
Thơ: Trịnh Tây Ninh - Slideshow Duy Hân
Chúc Mừng Giáng Sinh
Trung
![](file:///C:/Users/Nguyen/AppData/Local/IM/Runtime/Message/%7BE3A61A6C-B942-45E4-98F2-1C2A63047A40%7D/Show/Untitled2.jpg)
Chào chị Hân,
Tôi có viết bài thơ về Giáng Sinh mà ngại ngần chưa dám trình làng. Nay
nghe chị thúc giục nên đánh bạo gởi chị và Cả Nhà xem... cho vui.
Chúc Cả Nhà vui khỏe.
Thân mến,
Gioa-Kim Sâm
BÀI THƠ ĐÊM NOEL
Bài thơ đêm Noel
Anh đã hát cùng em
Bài thánh thi năm ấy
Ngợi ca tình vô biên.
Bài thơ đêm Noel
Xao xuyến ngập hồn em.
Lòng anh nghe rạo rực
Bởi tình yêu thiêng liêng.
Bài thơ đêm Noel
Vang vọng lời ru êm,
Ngẩn ngơ hồn nhung nhớ,
Nghe như tiếng Mẹ Hiền.
Bài thơ đêm Noel
Dịu dàng trong sương đêm,
Ngân nga như dòng suối,
Như chuông mới reo lên.
Bài thơ đêm Noel
Bao năm vẫn êm đềm,
Tâm hồn nghe trầm lắng,
Tình yêu ấy không quên
Bài thơ đêm Noel,
Ánh sao rơi bên thềm,
Lòng người còn thao thức
Nhớ tới đêm Bê Lem.
Gioa-Kim
NGÀI là Thiên Tử hạ mình
LÀ con THIÊN CHÚA uy linh vô bờ
THIÊN Đàng, dưới thế phụng thờ
HẠ thân xuống thế vì ta
MÌNH Ngài gánh tội xin Cha cứu đời
XIN cùng thanh tẩy tuyệt vời!
ƠN khiêm hạ đó Con Trời dạy ta
THANH Thiên Trời đã mở ra
TẨY cho thanh khiết, phán qua tầng Trời
QUYỀN năng Thiên Tử Ngôi Lời
LINH thao, sa mạc gọi mời tịnh chay
THÁNH kinh ghi bốn mươi ngày
THẦN lương là nguyện ngẫm say từng giờ
VƯƠNG quyền cám dỗ bất ngờ
TRIỀU thiên qủy dữ lời thơ ngọt ngào
THIÊN Thần đánh nó té nhào
CHÚA ban lời thánh, ghi vào Phúc Âm
ĐẾN giờ qủy mới chịu câm
GẦN hai Thiên kỷ, còn ngầm hại ta
HÃY mau quy chánh cải tà
HÃY mau quy chánh cải tà
MAU về nẻo chính để mà tịnh chay
HỐI nhau từ phút giây này
CẢI tà sống đúng từng ngày thiết tha
CANH tân đời sống Nước Cha
TÂN Triều Thiên Quốc ban ra đã gần
TRỞ nên sự sáng thế nhân
VỀ chầu Nhan Chúa ân cần kính yêu.
Trầm Hương Thơ
Trầm Hương Thơ
Mặc dù kêu gọi anh em gởi sáng
tác, vì thấy lâu quá nhóm êm ắng, chỉ khi sinh nhật ai đó mới lên tiếng thôi,
nhưng chính Hân đầu óc cũng lung tung, không sáng tác gì được, ngoại trừ làm
slideshow. Làm SS không cần suy nghĩ, đầu óc trống rỗng vẫn làm
được!
Thôi thì gởi 1 bài thơ mới làm
gần đây, khi nào có bài nào hay hay của người khác sẽ gởi cả nhà xem cho vui.
Sorry bài thơ này hơi buồn 1
chút, vì có lẽ khi buồn mới làm thơ, khi vui đi chơi mất rồi đâu có sáng tác
nổi!!!
Mùa này chim ngưng hót
cung buồn lặng lẽ rơi
thanh âm mềm như khói
vờn bay rối hồn tôi
Mùa này trời chưa tối
vẫn mù mịt mây đen
tôi giả vờ không nói
nhưng thật sự đã ghen
Mùa này tôi nâng chén
uống say để môi mềm
nhớ môi em ngày ấy
nên lòng quặn thắt thêm
Mùa này năm thứ mấy
ta đã xa nhau rồi
tôi chịu thua người ấy
cúi đầu chịu mất em
Mùa này vẫn chưa thấy
hoa rụng bên sân người
hoa nhà tôi quên tưới
bởi suốt ngày nhớ em
Bốn mùa là nước mắt
lá tương tư bên thềm
rụng rơi không kịp đếm
mùa nào cũng nhớ em...
Trịnh Tây Ninh
Trịnh Tây Ninh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét